|
Tâm lý
Mar 21, 2004 10:17:58 GMT -5
Post by Robot on Mar 21, 2004 10:17:58 GMT -5
Đi tìm hình chiếu của bạn, qua những tranh bạn vẽ... Dù chỉ là nét vẽ nguệch ngoạc trên một chiếc khăn trải bàn hay những tác phẩm thực sự mà người ta có thể hy sinh nhiều giờ, những hình vẽ của bạn đều có một ý nghĩa. Chúng nói lên một phần câu chuyện của bạn! Khi người ta chỉ vẽ những… phong cảnh?Là khi người ta tự bộc lộ, nhưng vẫn luôn ở trong... bóng tối! Bức tranh này có thể biểu lộ sự ham muốn nối lại ký ức tuổi thơ. Chỉ vẽ phong cảnh có thể là một khuynh hướng không có ý thức để biểu lộ những tình cảm sâu xa mà vẫn giữ sự dè dặt với ý nghĩ tự bộc lộ. Nhưng phong cảnh vẫn là một khoảnh khắc của những xúc cảm riêng, của nội tâm. Những ngọn núi, những cao nguyên, cây cỏ, màu sắc, nghệ thuật phối cảnh, tất cả đều là vật chất có ý nghĩa. Một bức vẽ phong cảnh tỉ mỉ có thể biểu lộ một tính khí đối đầu bị kìm nén hay biểu lộ một khó khăn. Ngược lại, một bức vẽ “ấu trĩ” như bức tranh bên phải có thể biểu lộ sự ham muốn nối lại ký ức tuổi thơ, một sự yếu đuối, một khuynh hướng của phiền muộn mà người ta tìm cách chống chọi bằng màu sắc rực rỡ. Trong bức tranh bên, dòng nước đang chảy là không có ý thức, diễn đạt những xúc cảm tràn đầy. Khi người ta chỉ vẽ những… loài vật? Đó thường là sự biểu hiện của bản thân! Sự lo lắng được thể hiện trên nét mặt của con ngựa có đôi tai vểnh đứng. Con vật thường là biểu hiện của người vẽ. Sau dáng vẻ thích nghi bên ngoài của một con mèo ngủ, một con ngựa phi, hay một con chó trước nhà… là một số vấn đề tình cảm hay liên hệ được che dấu, thường là vấn đề đối đầu. Thực ra, mỗi con vật đều là biểu tượng của hai mặt: con chó ve vẩy nhưng có thể cắn, con mèo hiền dịu nhưng có thể cào… Hơn nữa, qua con vật, người ta có thể biểu lộ vị trí mình thích ở bên cạnh những người thân, thích được vỗ về hay có một gia đình “bình thường”. Trong hình vẽ ở bên trái, điều đáng kể là cái nhìn của con vật, con mắt của người mẹ. Tác giả nói: "Con mắt đó luôn dõi theo và chi phối người con, làm cho người con có cảm tưởng luôn bị “cầm cương” ( như một con ngựa)"! Sau một dáng vẻ hơi khô cứng nhưng nhẹ nhàng, màu xanh lợt là cả sự yếu đuối của người vẽ, sự lo lắng được thể hiện trên mặt của con ngựa có đôi tai vểnh đứng. Khi người ta chỉ vẽ những… bó hoa? Là lúc người ta biểu lộ một phần nữ tính che giấu! Số lượng hoa tương ứng với số người có trong gia đình Những đóa hoa thường là cách để biểu lộ tình cảm của mình, phần nữ tính của cá tính mỗi người. Hơn nữa, đó là bức họa được ưa chuộng của một số người, bắt buộc phải dùng màu cứng để phải chấp nhận một hình ảnh rắn rỏi ở một người nam giới cũng như ở một phụ nữ. Dáng vẻ, các màu sắc, số lượng hoa đều là những yếu tố để giúp hiểu được như thế nào vẻ nữ tính này đã trải qua cuộc sống và chấp nhận. Như vậy, ngay cả bó hoa cũng là một biểu hiện của bản thân. Trong bức họa ở bên phải, số lượng hoa tương ứng với số người có trong gia đình của người vẽ, ở đó có sự đối đầu giữa các con và người mẹ. Màu sắc của bột màu biểu thị sự nhạy cảm mãnh liệt của người này mà từ thuở nhỏ, bắt buộc phải chơi trò cứng rắn. Khi chỉ vẽ những… chân dung? Ấy là khi người ta tìm khía cạnh khác về cá tính của mình! Người ta có thể hỏi ở đây là khuôn mặt của một hay nhiều người? Những chân dung luôn là một hình chiếu rất cơ bản, một mặt của bản thân mà người ta kiềm chế hay còn là một biểu tượng lý tưởng hóa của bản thân hoặc của một người thân… Ví dụ: một người vẽ những vật linh thiêng, hay những tiên nữ, chắc chắn là để biểu hiện mẹ mình, người mà tác giả tô điểm, ngưỡng mộ bởi vì người mẹ vuột mất ở anh ta, v.v… Chân dung là một cách tự tiếp cận, qua đó người ta tự hiểu được rõ hơn, hay ngược lại là tự tiêu diệt: người ta tự thổ lộ một hình ảnh của chính mình, làm đau khổ bởi vì nó không đáp ứng được cái tôi lý tưởng của chính họ. Người ta có thể hỏi: Ở đây, những khuôn mặt này là biểu hiện của một người hay của nhiều người?! Cái điều có trong tâm trí ở đây nửa là cái nhìn luôn được nhấn mạnh, con mắt mà người ta thấy ở giữa bức tranh có thể là phản ánh một tội lỗi ( lương tâm được tượng trưng hóa bằng con mắt), hay những tình cảm mà người ta rất khó khăn để bộc lộ. Quang Khánh (Theo Femme Actuelle)
|
|
|
Tâm lý
Apr 8, 2004 11:19:32 GMT -5
Post by Robot on Apr 8, 2004 11:19:32 GMT -5
Tính cách của trẻ qua đồ chơi
Nếu trẻ thích đồ chơi... kỳ quái: chơi với những hình tượng quái vật bằng sành, bằng đồng hoặc hình tượng hung ác, chứng tỏ trẻ muốn mượn trò chơi để trấn áp những xung năng tiêu cực của chúng. Nhưng nếu chúng chỉ chơi với những hình tượng này thôi mà bỏ các hình tượng hiền lành, thì điều này cho biết chúng đang gặp khó khăn trong việc kiềm chế xung năng của mình.
Nếu trẻ quẳng đồ chơi một cách vô ý thức: Đây có thể là một đứa trẻ quá hiếu động, cần được kiểm tra khả năng tập trung tư tưởng. Nên nhờ bác sĩ y khoa.
Nếu trẻ luôn luôn thích chơi trò ''bịt mắt bắt dê”: Đó là một đứa trẻ lo âu, muốn tự dỗ dành mình về sự vắng mặt của người mẹ vì trong trò chơi, mẹ sẽ luôn luôn hiện về.
Nếu trẻ không muốn người khác nhìn nó chơi với búp bê: Trẻ cảm thấy bất an và cần có một thế giới tưởng tượng mà nó có quyền lực. Các trò chơi này là của riêng nó, cần được tôn trọng.
Nếu trẻ cởi áo búp bê mà không bao giờ mặc vào: Trẻ có mặc cảm, tự ti, cần được nhanh chóng củng cố niềm tin.
Nếu trẻ không chịu nổi trong những trò chơi chung: Trẻ mất sự tự tin. Nên thiết lập những quy tắc trò chơi phù hợp với khả năng của nó, và tạo điều kiện cho nó chơi với những đứa trẻ khác có cùng trình độ, vì nó sẽ bị tổn thương nếu cứ mang ý nghĩ bị bỏ rơi.
Nếu trẻ lúc nào cũng kè kè khẩu súng bằng nhựa, đuổi theo người khác: Nó muốn biểu lộ sự ham muốn quyền lực và trò chơi này là điều bình thường đối với tính cách của trẻ. Nhưng nếu ''người khác'' không phải là bạn bè mà là mẹ nó, thì lại là vấn đề. Phải nói với trẻ rằng: ''Mẹ không thích con đùa như thế, con chỉ nên chơi trò này với bạn con thôi nhé!”.
Nếu trẻ không muốn cho bạn mượn đồ chơi: Dưới 3 tuổi, trẻ chưa có ý thức về sở hữu. Khi trẻ lớn hơn nữa mới cần giáo dục trẻ về vấn đề này.
Nếu trẻ đánh búp bê hay thú nhồi bông: Thái độ bạo hành của trẻ thường phản ánh một sự đau khổ, có thể trẻ đang ganh tị với em bé trong bụng mẹ. Các trẻ nhỏ cảm nhận được sự hiện diện của thai nhi cả khi mẹ chúng chưa nói gì.
Hồng Khanh (NTNN)
|
|
|
Tâm lý
Apr 23, 2004 12:11:19 GMT -5
Post by Robot on Apr 23, 2004 12:11:19 GMT -5
Bạn có thông minh xúc cảm?
Bên cạnh những kiến thức - bạn cũng cần phải có sự thông minh xúc cảm để thành công hơn
TTO - Bạn đã từng nghe về khái niệm "Emotional intelligence Quotient" - EQ (tạm dịch là chỉ số thông minh xúc cảm)...
EQ là gì?
Một trạng thái đơn giản, sự thông minh xúc cảm là khả năng để nhận thức được những xúc cảm của bạn, nhận biết rõ ràng chúng, hiểu chúng, kiểm soát chúng và sử dụng chúng để "giúp đỡ" suy nghĩ. Nó hiểu quy luật những cảm xúc trong cuộc sống hiện tại của bạn mà bạn có thể cư xử với những người khác.
Sự chấp nhận khái niệm EQ được dấy lên trong năm 1990, với quyển sách nhan đề "Sự thông minh xúc cảm" của Peter Salovey và John Mayer (cả 2 đều là những nhà nghiên cứu tâm lý). Nó được bùng nổ lại trong xu hướng báo chí năm 1995 với cuốn sách vào hàng bán chạy nhất cùng tên của Daniel Goleman.
EQ và IQ: Sự thông minh xúc cảm không đối nghịch với sự thông minh dựa trên hiểu biết, kinh nghiệm, nó cũng không là sự chiến thắng của trái tim đối với lý trí. Thực tế, nó là sự kết hợp của cả hai.
Sau đây là những khác biệt cơ bản giữa 2 khái niệm này:
IQ Nhận thức Có từ lúc sinh ra Chỉ một phần của bộ não Cho biết những thành công trong quá trình sử dụng nhận thức của mình "Cầm quyền" lý trí của mình Có sự ảnh hưởng nhỏ lên người khác Thích hợp cho những trách nhiệm quản lý
EQ Xúc cảm Có thể làm tăng thêm Gồm nhiều khu vực trên bộ não Tiên đoán toàn bộ thành công trong cuộc đời "Cầm quyền" những thói quen trong chính mình và người khác Có thể có ảnh hưởng lớn hơn lên những người khác Thích hợp cho những mối quan hệ quản lý
Làm sao để tăng thêm EQ?
Trên thực tế, sự thông minh xúc cảm sẽ giúp ích cho bạn rất nhiều trong cuộc sống - bên cạnh những hiểu biết "lý tính" mà bạn có được. Do vậy, hãy tự giúp mình tăng thêm EQ để cư xử hoàn hảo hơn trong công việc cũng như cuộc sống. Bạn cần sẵn sàng "mắc lại dây điện" của bộ não bạn để bạn có thể nhận thức và đối phó lại những tình huống. Sau đây là những hướng dẫn để giúp bạn thêm những hiểu biết xúc cảm:
1. Nhận biết những cảm xúc của bạn: Bạn hãy viết ra giấy những từ về cảm xúc của mình "tôi cảm thấy...", cố gắng tách đơn chúng ra và xác định tỷ lệ cường độ xúc cảm của chúng (ví dụ, "tôi cảm thấy lo âu" hay là "tôi cảm thấy giận điên lên"). Đừng cường điệu hay giới hạn chúng quá mức.
2. Có trách nhiệm với những cảm xúc của bạn: Đừng tìm kiếm những lời giảng giải bên ngoài, nhận ra rằng chúng là những cảm xúc của bạn và cố hiểu tại sao bạn cảm thấy như vậy.
3. Thấy trước những xúc cảm của bạn: Học cách nhận ra bạn cảm thấy như thế nào sau sự việc hoặc là hành động hiện tại. Tránh làm những việc mà những việc đó bạn biết sẽ gây ra những xúc cảm không tốt. Không chỉ làm điều này cho chính bạn mà còn vì những người khác.
4. Hỏi mọi người họ cảm thấy như thế nào: Bạn muốn biết cảm xúc của người khác mà không cần phải hỏi họ. Tuy nhiên, trước hết, bạn phải hiểu họ trước khi bạn có thể đồng cảm với họ. Hãy nghe họ mà không cần phải phán xét họ. Đừng cố gắng gạt đi những xúc cảm của người khác.
5. Hãy "phòng thủ" ít nhất: Nếu ai đó nói những điều về bạn mà bạn không đồng ý, đừng cố chấp bảo vệ mình hoặc tấn công lý lẽ của họ - bạn có thể cảm ơn sự trung thực của họ và tập trung vào những căn cứ vững chắc trong những ý kiến của họ.
6. Đặt những vấn đề vào trong viễn cảnh: Khi những vấn đề mang tính trái ngược diễn ra, bạn cảm thấy rất giận, hãy nghĩ về sự nghiêm trọng thực sự của vấn đề này là gì? Nó sẽ gây ảnh hưởng trong 10 năm? Hay trong 10 tuần? Hay chỉ 10 phút?
Chủ động nhưng lại tuân theo những xúc cảm - đó là cách giúp bạn vận hành xúc cảm vào lý trí để xử sự, và gặt hái nhiều thành công hơn trong nhịp sống mà người ta đang thu dần xúc cảm...
B.DẬU (Theo AskMen)
|
|
|
Tâm lý
May 15, 2004 8:16:55 GMT -5
Post by Oshin on May 15, 2004 8:16:55 GMT -5
Làm sao ðể gặp ðýợc may mắn trong cuộc sống?
Bạn có ðể ý rằng xung quanh ta, có những ngýời thýờng hay gặp may, còn một số ngýời khác thì ngýợc lại, thỉnh thoảng lại bị xui xẻo. Có một nhà khoa học tên là Richard Wiseman, ông không tin vào số mệnh và vì vậy quyết ðịnh tìm cách lý giải tại sao một số ngýời hay gặp may và số khác lại thýờng bị xui.
Là một chuyên gia tâm lý học, ông ðã nhiều nãm làm công tác giảng dạy và nghiên cứu tại Trýờng Ðại học Tổng hợp Hertfordshire (Anh Quốc), từ nãm 1994, ông bắt ðầu công trình nghiên cứu về hiện týợng may rủi sau những lần tự thấy mình cũng là một ngýời may mắn.
Ðầu nãm 2003, Wiseman cho ra ðời cuốn sách Luck Factor "Yếu tố may mắn" ðể ðúc kết tất cả những nghiên cứu của ông về hiện týợng may- rủi sau tám nãm miệt mài. Ðây mới chỉ là phần ðầu trong công trình mà ông nguyện sẽ theo ðuổi suốt ðời "Luck Project" (Dự án may mắn). Dự án này do ông ðề xýớng với sự hợp tác của hai tiến sĩ khoa học là Mathew Smith và Peter Harris, ðýợc Quỹ Leverhulme Trust tài trợ. Nội dung chính của dự án là tìm ra những quy luật, nguyên tắc chung trong tâm lý của những ngýời thýờng gặp may, từ ðó xây dựng các phýõng pháp rèn luyện khả nãng gặp may mắn.
Bốn nguyên tắc
1. Nếu bạn có linh tính về một ðiều gì ðó, hãy chú ý ghi nhận và làm theo sự chỉ bảo của nó.
2. Ðừng nghĩ rằng mọi thứ do số phận xếp ðặt, thay vào ðó hãy tập quan sát và thýờng xuyên quan sát ðể nắm lấy cõ hội.
3. Hằng ngày hãy bắt óc nghĩ ngợi vài lần về những ðiều tốt ðẹp mà ta ðang chờ ðón.
4. Luôn tạo cho mình cảm giác sẽ gặp may trong cuộc sống, kể từ việc nghe một cú ðiện thoại cho tới việc ði công tác xa. Theo quan ðiểm của Richard Wiseman, số phận không thể ðịnh sẵn cho con ngýời cái may, cái rủi. Khi gặp may, ít ai hỏi tại sao mình ở chỗ ðó, ðúng vào thời ðiểm ðó ðể ðón cái may. Rồi những ngýời hay cá cýợc hoặc ýa chõi xổ số thì rõ ràng ðã phải suy nghĩ, tính toán rất nhiều khi quyết ðịnh con số cho mình. Rõ ràng, ðó là một quy trình lao ðộng nghiêm túc của tý duy dựa trên những nguyên tắc, phýõng pháp vận hành nào ðó của não bộ. Sau khi xác ðịnh phýõng hýớng nghiên cứu, Wiseman cùng các công sự mời hàng trãm ngýời có tiếng là may mắn cũng nhý không may mắn tham gia dự án. Kết quả là các nhà khoa học dự án "Luck Project" ðã nêu ra ðýợc bốn nguyên tắc cõ bản làm tiền ðề cho sự may mắn.
Sau khi ðúc kết bốn nguyên tắc làm tiền ðề cho sự may mắn và thiết kế một số bài luyện tập theo từng nguyên tắc, Richard Wiseman mời một số ngýời vốn thýờng gặp rủi vận dụng. Một tháng sau, có tới 80% ngýời tình nguyện vận dụng trả lời rằng họ cảm thấy hạnh phúc hõn, yêu ðời hõn có lẽ là vì... ít bị xui hõn! Ðặc biệt, có tới 25% thấy may mắn hẳn.
Nếu là ngýời không ðýợc may mắn cho lắm, bạn hãy thử làm theo bốn nguyên tắc của Richard Wiseman xem sao. Biết ðâu, bạn sẽ ít bị rủi ro hõn và thýờng xuyên gặp may!
Quang Huy
|
|