|
Post by Robot on Mar 25, 2004 9:39:39 GMT -5
Biến nước thải sinh hoạt thành điện năng sạch Lũ vi khuẩn "xơi" tất cả mọi chất hữu cơ sinh hoạt có trong nước thải, và chuyển hóa thành carbon dioxide. Trong lúc ôxy hóa nguồn thức ăn của mình, vi khuẩn giải phóng electron từ chất hữu cơ. Chuyện ngàn năm ấy của vi khuẩn đến nay chợt làm bùng lên một ý tưởng tuyệt vời: Kiểm soát nguồn electron này để tạo ra dòng điện phục vụ sinh hoạt gia đình! Nếu khai thác đúng cách, vi khuẩn trong nước thải sẽ tạo ra dòng điện, phục vụ cuộc sống. Nhóm nghiên cứu, do Bruce Logan phụ trách, thuộc ĐH bang Pennsylvania (Mỹ ), vừa tạo ra một thiết bị có khả năng tạo nguồn điện từ nước thải sinh hoạt, vốn chứa rất nhiều chất hữu cơ từ hoạt động nấu nướng, lau chùi. Thiết bị này còn giúp làm sạch nước thải, khiến cho công tác xử lý nước bẩn trở nên dễ dàng hơn. Với thiết bị biến nước thải thành nguồn kinh tế giá trị này, các tác giả hy vọng có thể đóng góp được phần nào vào hệ thống vệ sinh cơ bản của các nước đang phát triển. Ý tưởng chế tạo thiết bị được nảy sinh từ quá trình phân huỷ chất hữu cơ sinh hoạt của vi khuẩn có trong nước thải. Lũ vi khuẩn này "xơi" tất cả mọi thứ, từ chất thải cho tới mảnh bắp cải vụn, và chuyển hóa thành carbon dioxide. Như vậy, trong lúc ôxy hóa nguồn thức ăn của mình, vi khuẩn giải phóng electron từ chất hữu cơ. Kiểm soát nguồn electron này, các nhà khoa học có thể tạo ra được dòng điện phục vụ sinh hoạt gia đình. Trước đây, thiết bị chuyển hóa năng lượng hữu cơ do vi khuẩn tạo ra thành dòng điện đã từng được sản xuất và ứng dụng vào thực tế. Chúng có tên là pin năng lượng vi khuẩn, và nhiều người hiện nay vẫn đang tiếp tục khai thác nguồn điện rẻ tiền và đầy tiềm năng này, có khi tại những nơi ít ai ngờ tới. Ví dụ, điện cực gắn dưới đáy biển có thể thu được nguồn năng lượng do vi khuẩn sống trong bùn thải ra. Mặc dù nguồn điện sản xuất bằng cách này thường rất bé, chúng vẫn đủ để vận hành thiết bị theo dõi môi trường ngầm dưới nước. Thiết bị của Logan thực ra chỉ là một loại pin năng lượng như thế, bao gồm một ống nhựa rộng 6,5cm và dài 15cm. Tám thỏi graphit chạy dọc theo ống có chức năng như những điện cực âm. Điện cực dương là một thỏi nằm ở chính giữa, làm bằng nhựa, carbon và platinum. Khi nước thải được bơm qua buồng, vi khuẩn bám vào các thỏi graphit và chuyển electron vào những thỏi này khi chúng ăn chất hữu cơ. Electron đi theo dây dẫn vào thỏi platinum, hoàn tất một mạch điện. Diện tích bề mặt của các thỏi graphit càng rộng, nguồn điện tạo được càng lớn. Cho đến nay, bằng phương pháp của mình, nhóm nghiên cứu của Logan đã lấy được 150 miliwatt trên mỗi mét vuông diện tích graphit. Tuy nhiên, họ vẫn chưa muốn dừng ở đó: "Chúng tôi tin rằng có thể tăng mức khai thác dòng điện lên tới 1.000 mW trên mỗi mét vuông. Hiện nay, một thiết bị cỡ vừa chỉ tạo được dòng điện đủ để thắp sáng bóng đèn chứ chưa đủ để phục vụ cho toàn gia đình. Chúng tôi sẽ tiếp tục cải tiến thiết bị này." Nếu có môi trường thuận lợi, vi khuẩn sẽ tiêu huỷ nhiều chất thải hữu cơ hơn, đồng thời giải phóng ra nhiều electron hơn. Nhóm nghiên cứu cho biết: Trong thiết bị tạo điện, vi khuẩn có thể tiêu huỷ tới 80% chất thải hữu cơ trong nước. Với quy mô lớn hơn, thiết bị này sẽ giúp chúng ta tiết kiệm năng lượng và xử lý chất thải cho mỗi gia đình. Điều này đồng nghĩa với tiết kiệm được một khoản tiền khổng lồ: chỉ riêng ở Mỹ, chi phí xử lý chất thải sinh hoạt hàng năm đã lên tới 25 tỉ USD. Khánh Hà (Theo Nature)
|
|
|
Post by Robot on May 21, 2004 16:23:49 GMT -5
Sản xuất điện từ chất thải của... phi hành gia Trong một chuyến đi hai năm tới Sao Hoả, ước tính một phi hành đoàn sáu ngưới sẽ tạo ra hơn sáu tấn chất thải hữu cơ rắn, đa phần là phân. Làm gì đây? Câu trả lời: Biến nó thành... điện năng. Viễn cảnh con người lên Sao Hoả thám hiểm có thể trở thành hiện thực với tế bào nhiên liệu vi khuẩn màng. Hiện giờ, chất thải của các nhà du hành vũ trụ được chở về Trái đất. Tuy nhiên, trong các chuyến thám hiểm dài, con người muốn tái chế chúng bởi chúng giữ các nguồn mà nhà du hành cần tới. Từ chất thải được xử lý, có thể cung cấp... nước uống tinh khiết và phân bón. Chưa hết, vì với sự giúp đỡ của một loại vi khuẩn được phát hiện gần đây, chất thải sẽ cung cấp cả điện năng cho phi thuyền. Giống như nhiều loại vi khuẩn, Geobacter là một thành viên của họ Geobacteraceae. Chúng ăn và có thể phân huỷ vật liệu hữu cơ. Geobacter lần đầu tiên được phát hiện ở bùn sông Potomac, Mỹ. Chúng thích sống ở những nơi không có oxy và chứa nhiều sắt. Chúng cũng có khả năng di chuyển electron vào kim loại. Điều đó có nghĩa là trong những điều kiện thích hợp, khuẩn Geobacter vừa xử lý chất thải, vừa sản xuất điện năng. Điều kiện thích hợp có thể được tìm thấy trong một loại tế bào nhiên liệu mới: tế bào nhiên liệu vi khuẩn màng. Thiết bị này hiện đang được một nhóm nghiên cứu do NASA tài trợ chế tạo. Trưởng nhóm là TS Bruce Rittmann thuộc ĐH Northwestern. Tất cả tế bào nhiên liệu sản xuất điện bằng cách tạo ra và kiểm soát một dòng electron. Tế bào bình thường, bao gồm cả tế bào hiện được sử dụng trên tàu con thoi và một số ô-tô nguyên mẫu, lấy các electron bằng cách kéo chúng ra khỏi nguyên tử hydro. Để làm điều đó, các tế bào nhiên liệu này phải được cung cấp hydro liên tục. Tuy nhiên, tế bào nhiên liệu vi khuẩn lấy electron từ chất thải hữu cơ. Vi khuẩn ở trung tâm của thiết bị ăn chất thải và chúng kéo electron ra khỏi đó như một phần của tiến trình tiêu hoá. Khuẩn Geobacter cũng như một vài loại khác có thể được "dụ dỗ" để đưa các electron này trực tiếp tới một điện cực của tế bào nhiên liệu. Khi được chuyển vào dây dẫn, chúng tạo ra điện năng. Tế bào nhiên liệu vi khuẩn đang được thử nghiệm trên Trái đất. Chẳng hạn, một tế bào nguyên mẫu đang được sử dụng tại ĐH Pennsylvania để sản xuất điện năng trong khi nó làm sạch nước thải. Rittmann cho rằng để làm cho ý tưởng trên trở thành hiện thực trong các chuyến đi không gian, các tế bào nhiên liệu vi khuẩn màng phải nhỏ gọn. Để thoả mãn yêu cầu này, Rittmann đang thiết kế một loại tế bào nhiên liệu gồm nhiều sợi nén chặt, mỗi sợi sẽ là một tế bào nhiên liệu hoàn chỉnh. Mỗi sợi gồm ba lớp, lớp ngoài là cực dương, lớp giữa là màng điện phân và lớp trong cùng là cực âm. Một dòng chất thải hoá lỏng sẽ được bơm qua các lớp ngoài nơi vi khuẩn Geobacter (hay vi khuẩn tương tự ) có thể chộp electron và di chuyển chúng tới cực dương vào trong mạch và sau đó tới cực âm. Tuy nhiên, trước khi những thiết kế như vậy được đưa vào sử dụng, Rittmann và nhóm của ông phải xác định rõ cơ chế vi khuẩn chuyển electron tới điện cực. Trong các thí nghiệm, tốc độ chuyển electron này rất chậm. Rittmann nói: ''Chúng tôi cần làm cho chúng tăng tốc và do đó tạo ra nhiều điện hơn. Một vấn đề nữa là hiệu điện thế trên điện cực. Nó phải đủ cao để làm vi khuẩn từ bỏ electron của chúng. Vi khuẩn di chuyển electron xung quanh để kiếm năng lượng. Trên thực tế, chúng chỉ di chuyển eletron khi chúng thu được năng lượng. Hiệu điện thế tốt nhất là bao nhiêu? Đó là một trong những câu hỏi mà chúng tôi đang cố trả lời''. Tế bào nhiên liệu vi khuẩn màng vẫn ở giai đoạn phát triển ban đầu. Tuy nhiên, nếu dự án thành công, chúng sẽ được sử dụng không chỉ trong không gian mà trong chính ngay nhà của chúng ta. Bởi, rốt cuộc, các nhà du hành không phải là những người duy nhất tạo chất thải hữu cơ. Bằng cách sản xuất điện năng, tế bào nhiên liệu vi khuẩn sẽ làm cho tiến trình lọc nước thải hiệu quả hơn nhiều. Nói cách khác, nó biến một thứ mà chúng ta nghĩ là bỏ đi thành một... tài nguyên! Minh Sơn (Theo Space)
|
|
|
Post by Robot on May 31, 2004 8:33:28 GMT -5
Phát điện từ ống khói Hệ thống khai thác nhiệt ống khói thành điện năng, sử dụng 2 tuabin. Dòng đỏ là hơi, dòng xanh là dịch lỏng. Các nhà khoa học Mỹ đã thiết kế ra một hệ thống có thể tận dụng nhiệt thải từ các ống khói công nghiệp biến thành điện năng. Thiết bị này sẽ làm tăng hiệu quả của các nhà máy điện, giảm phát thải carbon, đồng thời giảm các chất ô nhiễm đang được xả lên bầu trời. Chìa khóa trong hệ thống tận dụng nhiệt này là nó sử dụng hơi propane chứ không phải hơi nước để quay tuabin và làm chạy máy phát điện. Điều đó cho phép hệ thống có thể hoạt động ngay cả với luồng khí thải có nhiệt độ thấp. Thông thường, khi sử dụng hơi nước để chạy máy phát điện, người ta phải nén và nâng nhiệt độ của nó lên khoảng 650 độ C. Dưới 450 độ C, áp suất hơi nước quá thấp và quá trình phát điện không hiệu quả. Điều này có nghĩa là nếu hơi ống khói có nhiệt thấp hơn 450 độ C, nó không thể dùng để phát điện, và sẽ bị thất thoát vào khí quyển. Đây là một trong những lý do vì sao các nhà máy điện sử dụng nhiên liệu hóa thạch thường có hiệu suất chỉ khoảng 35%. Rất nhiều quá trình công nghiệp khác, như các nhà máy hóa chất và tinh lọc dầu cũng lãng phí một lượng lớn nhiệt. Khác với nước, propane có đặc tính phù hợp hơn trong việc sản xuất điện ở nhiệt độ thấp. Sau khi được nén thành thể lỏng, điểm sôi của propane hạ thấp hơn - nghĩa là nó có thể bốc hơi ở nhiệt độ thấp hơn nhiệt độ bốc hơi của nước. Tuy nhiên, nhược điểm của propane là nó vẫn giữ lại một lượng lớn nhiệt có ích sau khi đi qua tuabin, khiến cho nhiều nhiệt bị thất thoát. Mới đây, Daniel Stinger, một kỹ sư tuabin và Farouk Mian, một kỹ sư dầu mỏ, đã nghĩ ra một cách rất đơn giản để khai thác tối đa lượng nhiệt thải này. Họ tính toán rằng một chiếc tuabin thứ hai, sử dụng ngay nhiệt thải của tuabin thứ nhất, sẽ giữ lại phần lớn năng lượng của luồng hơi. Luồng hơi khi đi qua cả hệ thống đã nguội xuống còn 55 độ C. Sự thành công của ý tưởng này sẽ cho phép ngành công nghiệp tận dụng các nguồn nhiệt thải thấp hơn 450 độ C - chiếm phần lớn trong số nhiệt thải ra từ lĩnh vực này. Tính toán của nhóm nghiên cứu cũng cho biết các nhà máy điện mắc tuabin kép có thể nâng hiệu suất từ 35% lên gần 60%. Chỉ cần tận dụng được 20% nhiệt thải công nghiệp theo cách trên, Stinger dự đoán một mình nước Mỹ đã có thể có thêm hơn 200 gigawatt điện năng, bằng khoảng 20% nhu cầu về điện ở nước này. Một ưu điểm nữa của phương pháp là nhiệt thoát ra sau hệ thống chỉ 55 độ C, do đó các chất ô nhiễm trước đây bị bay vào khí quyển như ôxit thủy ngân, oxi cadmi... thì nay sẽ ngưng tụ lại và được thu gom an toàn. B.H. (theo NewScientist)
|
|
|
Post by Robot on Jul 6, 2004 23:16:20 GMT -5
Sản xuất điện từ nhiệt của khói thải nhà máy
Các khói nhà máy với lượng nhiệt và khí thải khổng lồ thải vào không khí mỗi ngày là vấn đề đau đầu cho tất cả các nhà hoạch định chính sách phát triển công nghiệp.
Trong khi đó, mọi chính phủ đều phải để ra một khoản ngân sách không nhỏ để xây dựng mới, duy trì và bảo dưỡng các nhà máy điện phục vụ cho nhu cầu năng lượng quốc gia. Theo ước tính, nếu có thể biến 20% lượng nhiệt thải công nghiệp thành điện năng thì Mỹ, quốc gia có nhu cầu sử dụng năng lượng lớn nhất thế giới, sẽ có thêm 20% nhu cầu điện năng cần thiết.
Hệ thống sử dụng hơi prôpan chuyển hóa nhiệt thải từ ống khói công nghiệp thành điện vừa được các nhà khoa học Mỹ chế tạo hoàn thiện có thể là giải pháp cho bài toán trên. Không những tạo ra một nguồn điện năng đáng kể, hệ thống này còn giúp giảm lượng khí cacbonic và các chất gây ô nhiễm khác từ ống khói nhà máy thải vào không khí. Ưu việt của hệ thống ở chỗ nó sử dụng hơi prôban thay cho hơi nước để làm quay tuabin và chạy máy phát điện. Điều này cho phép hệ thống vận hành bình thường ngay cả với những luồng nhiệt thải có nhiệt độ thấp.
Hơi nước sử dụng để chạy máy phát điện phải được nén và làm nóng tới nhiệt độ khoảng 650oC. Nếu vì một nguyên nhân nào đó, nhiệt độ bị hạ xuống thấp hơn 450oC, máy phát điện sẽ hoạt động không hiệu quả vì áp suất nước yếu. Như vậy, khí thải ở các ống khói có nhiệt độ thấp hơn 450oC không thể dùng để chạy máy phát điện và sẽ bị phân tán vào không khí. Đây là một trong những lý do giải thích tại sao các nhà máy điện dùng dầu mỏ hoặc than đá thường có tổng hiệu suất thực tế chỉ vào khoảng 35%. Nhiều quá trình sản xuất công nghiệp khác như nhà máy hóa chất hoặc lọc dầu cũng thường để lãng phí một nguồn nhiệt năng khá lớn.
Không giống như hơi nước, prôpan có những đặc tính phù hợp hơn với ứng dụng chạy máy phát đến ở nhiệt độ thấp. Sau khi được nén thành dạng lỏng prôpan có điểm sôi thấp hơn, do đó nó có thể bốc hơi ở nhiệt độ thấp hơn nhiều so với nước. Tuy nhiên, khi dùng prôpan, sau khi qua tuabin vẫn còn lại một lượng nhiệt hữu ích tương đối lớn. Nếu không tận dụng được lượng nhiệt này thì quả là một sự lãng phí lớn. Hơn nữa, nếu chỉ dừng lại ở đây thì hiệu suất máy phát điện tăng lên nhờ sử dụng prôpan vẫn còn chưa tương xứng với chi phí đầu tư phải bỏ ra cho việc thay thế nước bằng prôpan.
Một giải pháp đơn giản đến mức đáng kinh ngạc do Daniel Stinger, kỹ sư tuabin và Farouk Mian, kỹ sư dầu khí người Mỹ vừa công bố sẽ giải quyết được vấn đề này. Để khai thác triệt để lượng nhiệt thải cho sản xuất điện, họ đã cho lắp đặt thêm một tuabin thứ hai. Tuabin này sẽ vận hành nhờ nhiệt thải ra từ tuabin thứ nhất và có thể hấp thụ phần lớn nhiệt năng còn lại. Theo tính toán, nhiệt độ của luồng hơi từ ống khói sau khi qua cả hai tuabin sẽ chỉ còn khoảng 55oC.
Giải pháp của Stinger và Mian sẽ cho phép các ngành sản xuất công nghiệp tận dụng được hết nguồn nhiệt thải từ ống khói nhà máy có nhiệt độ thấp hơn 450oC. Loại chiếm phần lớn lượng nhiệt thải trong khu vực này. Các nhà máy điện sử dụng hệ thống tuabin kép như trên có thể tăng hiệu suất từ 35% lên mức tiềm năng 60%. Những kết quả đáng ghi nhận này đã khiến ý tưởng của nhóm Stinger được rất nhiều hãng công nghiệp lớn như BP và Chevron Texaco quan tâm.
Thực ra, sản xuất điện bằng tuabin, ép sử dụng prôban sẽ không cho một nguồn năng lương điện rẻ hơn. Giá thành một megawatt điện sản xuất bằng phương pháp này có thể ngang bằng một megawatt điện sản xuất bằng phương pháp thông thường sử dụng sức nước. Tuy nhiên, lợi ích to lớn không thể phủ nhận là càng có nhiều điện được sản xuất từ khói thải bằng cách này sẽ càng ít khí CO2 bị giải phóng vào khí quyển.
Tuy chưa được các cơ quan có thẩm quyền kiểm chứng để chính thức công nhận, nhưng công nghệ của Stinger và Mian, được biết đến với tên gọi Chu trình đóng phân tầng (CCLC) đã nhận được nhiều nhận xét tích cực từ phía các nhà chuyên môn. CCLC còn có một thế mạnh tiềm năng khác: vì khí thải sau khi ra khỏi hệ thống đã được làm lạnh xuống 55oC nên rất nhiều các chất gây ô nhiễm hiện nay vẫn xả thẳng vào không khí như ôxít thủy ngân, xít catmi sẽ được ngưng tụ lại trong ống khói và sau đó sẽ được thu gom một cách an toàn bằng các phương pháp xử lý hóa chất.
THU THỦY (KH&ĐS)
|
|
|
Post by Robot on Oct 11, 2004 11:56:31 GMT -5
Sử dụng nước thải sản xuất điện sạch Một ngày nào đó khi mọi người xối nước toilet hoặc rửa bát đĩa bẩn, công việc này đồng nghĩa với việc sản xuất điện năng cho căn hộ của họ hoặc hàng xóm.
Nước thải toilet: năng lượng mới trong tương lai? Khai thác triệt để năng lượng... từ chất thải! Với chi phí năng lượng tăng cao, nhiều thành phố và cộng đồng dân cư đang tìm kiếm các cách thức sản xuất điện rẻ tiền hơn. Một trong số cách đó là, khai thác năng lượng từ chất thải chẳng hạn như nước cống. Hiện tại, nhiều nhà máy xử lý nước thải đô thị sản xuất đủ biogas - một loại nhiên liệu giàu khí methane bắt nguồn từ chất thải hữu cơ đang phân hủy - để vận hành chính nhà máy đó.
Chưa đủ... GS David Bagley thuộc ĐH Toronto (Canada) cùng đồng nghiệp Ioannis Shizas đưa ra quan điểm mới :''Phần lớn các nhà máy xử lý nước thải không khai thác hết năng lượng từ biogas. Họ sử dụng nó để đun nước phục vụ tiến trình xử lý hoặc sưởi ấm tòa nhà''.
Từ nghiên cứu của mình, Bagley tin rằng năng lượng trong nước thải có thể cao gấp 9 lần so với mức được khai thác và sử dụng trong nhà máy xử lý nước thải. Tuy nhiên, cần phải áp dụng quy trình xử lý mới để khai thác mọi năng lượng tiềm năng bị bỏ phí. Hiện hầu hết các nhà máy sử dụng quy trình aerobic. Theo quy trình này, các vi trùng sử dụng oxy và nhiệt để phân hủy chất hữu cơ trong nước thải thành CO2, các vi sinh vật khác và biogas. Mặc dù khí này được hút ra và được sử dụng để tạo điện song lại thải ra các sản phẩm phụ hữu cơ.
Anaerobic... niềm hy vọng mới!
Phương pháp mới mà Bagley đề ra là áp dụng quy trình anaerobic.
Khác với quy trình quy trình aerobic, quy trình anaerobic không cần sử dụng oxy, nhà máy có thể thu hồi vật liệu hữu cơ với tỷ lệ phần trăm cao hơn trước khi xả nước ra bên ngoài.
Bagley không đơn độc trong nghiên cứu này. Reza Iranpour, Chủ tịch hội đồng nghiên cứu tại Hiệp hội môi trường nước California nói rằng, các quy trình anaerobic là một trong nhiều ý tưởng đang được các nhà máy xử lý nước khắp thế giới theo đuổi. ''Nhiều nhà máy tại châu Âu và Mỹ đang nghiên cứu anaerobic. Khi họ tái bắt giữ loại khí này hiệu quả, họ có thể đốt nó để sản xuất điện năng, hạ thấp hơn nữa chi phí hoạt động. Biogas trở thành một tài nguyên'' - Iranpour nói.
Trước mắt, hiện có rất ít nhà máy sử dụng các quy trình anaerobic. Lý do là việc thay đổi công nghệ sẽ làm tăng thêm chi phí đối với các thành phố. Thêm vào đó, quy trình anaerobic vẫn chưa thật sự hoàn thiện, như lời thừa nhận của Bagley , nó vẫn đang còn giới hạn trong phòng thí nghiệm. Song Bagley vẫn lạc quan:''Có nhiều năng lượng trong nước thải. Nếu chúng ta đủ khôn khéo, rồi chúng ta sẽ tìm ra cách khai thác nó''.
Minh Sơn (Theo ABCNews)
|
|
|
Post by Robot on Nov 11, 2004 9:24:03 GMT -5
Điện có thể được sản xuất từ... nước cống
Một ngày nào đó, nước thải sinh hoạt không còn là mối lo ô nhiễm môi trường nữa. Khi đó, việc xả nước thải xuống cống cũng đồng nghĩa với việc tạo ra nguồn điện năng phục vụ các sinh hoạt khác trong gia đình.
Ngày nay, khai thác năng lượng rẻ tiền từ chất thải đã được cả thế giới quan tâm, một trong số đó là từ… nước cống. Hiện tại, nhiều nhà máy xử lý nước thải đô thị sản xuất đủ biogas - một loại nhiên liệu giàu khí methane bắt nguồn từ chất thải hữu cơ đang phân hủy - để vận hành chính nhà máy đó.
Theo GS.David Bagley thuộc ĐH Toronto (Canada) cùng đồng nghiệp Ioannis Shizas thì: Phần lớn các nhà máy xử lý nước thải không khai thác hết năng lượng từ biogas. Họ mới chỉ sử dụng nó để đun nước phục vụ tiến trình xử lý hoặc sưởi ấm tòa nhà.
Bagley đã tiến hành nghiên cứu và tin rằng, năng lượng trong nước thải có thể cao gấp 9 lần so với mức được khai thác và sử dụng trong các nhà máy xử lý nước thải hiện nay. Tuy nhiên, còn phải áp dụng quy trình xử lý mới để khai thác mọi năng lượng tiềm năng đang bị bỏ phí. Hiện hầu hết các nhà máy sử dụng quy trình aerobic. Theo quy trình này, các vi trùng sử dụng oxy và nhiệt độ phân hủy chất hữu cơ trong nước thải thành CO2, các vi sinh vật khác và biogas. Mặc dù khí này được hút ra và được sử dụng để tạo điện, song lại thải ra các sản phẩm phụ hữu cơ.
Phương pháp mới mà Bagley đề ra là áp dụng quy trình anaerobic. Khác với quy trình aerobic, quy trình anaerobic không cần sử dụng oxy, nhà máy có thể thu hồi vật liệu hữu cơ với tỷ lệ phần trăm cao hơn trước khi xả nước ra bên ngoài. Bagley không đơn độc trong nghiên cứu này, bởi lẽ đó là một trong nhiều ý tưởng đang được các nhà máy xử lý nước khắp thế giới theo đuổi. Nhiều nhà máy tại châu Âu và Mỹ cũng đang tiến hành nghiên cứu quy trình này. Họ hy vọng rằng, khi sử dụng có hiệu quả Biogas, họ có thể đốt nó để sản xuất điện năng, hạ thấp hơn nữa chi phí hoạt động.
Tuy nhiên, hiện có rất ít nhà máy sử dụng các quy trình anaerobic. Lý do là việc thay đổi công nghệ sẽ làm tăng thêm chi phí đối với các thành phố. Thêm vào đó, quy trình anaerobic vẫn chưa thật sự hoàn thiện, nó vẫn đang còn giới hạn trong phòng thí nghiệm. Song Bagley vẫn lạc quan: ‘’Có nhiều năng lượng trong nước thải. Nếu chúng ta đủ khôn khéo, rồi chúng ta sẽ tìm ra cách khai thác nó’’.
(Theo irv.moi.gov)
|
|
|
Post by Robot on Dec 14, 2004 16:29:50 GMT -5
|
|