|
Post by Oshin on May 8, 2004 7:00:51 GMT -5
Tại sao nhiều người Anh phản đối... lò đốt rác? Chính phủ Anh đã từng hoạch định xây dựng 50 lò đốt rác thải song mới chỉ triển khai được một nhóm nhỏ do nhiều chính quyền địa phương bị người dân phản đối, cho rằng chúng gây hại cho sức khoẻ con người. Chính phủ chỉ khuyến khích... Bãi chôn rác ở Anh. Hôm nay 7/5, Bộ trưởng Môi trường Anh Elliot Morley đã khuyến khích các địa phương đẩy mạnh xây dựng các lò đốt, đặc biệt nếu chúng đốt chất thải để cung cấp điện và sưởi ấm. Lời kêu gọi này được đưa ra sau khi một đánh giá khoa học được công bố vào hôm 6/5 cho thấy các lò đốt rác hiện đại là an toàn. Báo cáo mang tên Xem xét tác động môi trường và sức khoẻ của việc quản lý rác thải: Chất thải rắn đô thị và các chất thải tương tự, do Viện Sức khoẻ Môi trường và Công cộng cùng ĐH Birmingham chuẩn bị cho Bộ Môi trường, Thực phẩm và Nông nghiệp Anh. Theo báo cáo này, việc đốt chất thải không gây hại hơn so với vùi nó tại các bãi chôn lấp. Báo cáo cho thấy đốt chất thải rắn đô thị chiếm chưa tới 1% lượng dioxin thải ra tại Anh trong khi các nguồn gia đình, như đun nấu và đốt than để sưởi ấm, chiếm tới 18%. Nghiên cứu cũng không tìm thấy mối liên hệ giữa tỷ lệ ung thư, các bệnh hô hấp, dị tật bẩm sinh và thế hệ lò đốt rác hiện tại. Cũng không có bằng chứng thuyết phục rằng khí thải từ các bãi chôn lấp hiện đại gây hại cho sức khoẻ con người. Ông Morley nói: ''Chúng tôi không chỉ đạo các chính quyền địa phương nên làm gì mà chỉ cung cấp mọi thông tin để họ có thể lựa chọn. Nếu các lò đốt rác được kết hợp với khai thác năng lượng, nó là một sự lựa chọn tốt hơn nhiều so với chôn lấp". www.vnn.vn/dataimages/original/images169228_KH_UKtaiche.jpg[/img]EU khuyến khích giảm tỷ lệ rác, tái sử dụng và tái chế rác. Trong ảnh: Hoạt động tái chế rác ở Anh. EU đang gây sức ép buộc Anh phải giảm lượng rác thải được chôn lấp và tăng tỷ lệ tái chế. Tỷ lệ tái chế rác sinh hoạt đạt mức 14% năm ngoài, 17% năm nay và 25% vào năm 2005 mặc dù nhiều người tin rằng nếu... gặp may, chính phủ sẽ đạt được mục tiêu trên. Trong khi đó, tổng lượng rác thải do các hộ gia đình thải ra tiếp tục tăng (1,1% vào năm 2003), làm cho Anh ngày càng khó giảm tổng lượng rác được chôn lấp theo yêu cầu của EU nếu không xây dựng nhiều lò đốt. EU coi việc giảm, tái sử dụng và tái chế rác thải là chiến lược hàng đầu của quản lý rác; còn chôn lấp và đốt là những biện pháp ít được ưa thích nhất.
|
|
|
Post by Oshin on May 8, 2004 7:01:36 GMT -5
Các nhà hoạt động môi trường nói gì?
Theo nhóm "Những người bạn của Trái đất", việc đốt rác sẽ phá huỷ tài nguyên thiên nhiên, phá hoại nỗ lực tái chế, gây ô nhiễm không khí và ảnh hưởng tới sức khoẻ con người do phát thải khí và tro bụi độc hại.
Tái chế là sự lựa chọn tốt nhất về mặt kinh tế và môi trường. Ngoài ra, nó có thể tạo ra nhiều việc làm hơn so với chiến lược đốt và chôn lấp rác. Bình luận về báo cáo trên, Anna Watson thuộc nhóm "Những người bạn của Trái đất", cho biết: ''Bản báo cáo này chỉ làm gia tăng chút ít lòng tin của công chúng vào chiến lược xử lý rác thải của chính phủ; song không xem xét đầy đủ những lợi ích môi trường của việc tái chế rác hoặc tác động môi trường toàn cầu của cách chúng ta quản lý rác thải. Chúng ta không được sử dụng báo cáo này để bật đèn xanh cho việc xây dựng thêm các lò đốt rác''.
Anna nói tiếp: ''Anh chắc chắn sẽ không đáp ứng được các mục tiêu tái chế 25% rác thải sinh hoạt vào năm 2005. Các bộ trưởng phải làm nhiều hơn nữa để thúc đẩy tái chế rác. Nhà nước nên đánh thuế việc đốt rác để ngăn cản các chính quyền địa phương đốt các loại vật liệu quý có thể tái chế được''.
Clare Wilton, cũng thuộc nhóm "Những người bạn Trái đất", cho rằng có quá ít rác được tái chế, và rõ ràng chính phủ Anh chưa làm đủ để giải quyết cuộc khủng hoảng rác thải.
Hiện nay, Anh xếp vị trí gần cuối về tái chế rác sinh hoạt ở châu Âu. Áo tái chế 64% trong khi Bỉ tái chế 52%. Bao gói thực phẩm và đồ uống chiếm đa phần rác sinh hoạt. Anh chỉ tái chế 42% lon đồ uống bằng thép vào năm 2002, thấp hơn rất nhiều so với mức trung bình 60% của châu Âu. Bỉ tái chế 93% lon đồ uống, Đức 79% và Hà Lan 78%.
|
|
|
Post by Oshin on May 8, 2004 7:02:05 GMT -5
Tác hại của lò đốt?Báo cáo của Bộ Môi trường không xem xét các tác động của việc tái chế rác đối với môi trường trong ba lĩnh vực: Thay đổi khí hậu: Báo cáo đánh giá thấp lợi ích của việc tăng tái chế rác đối với khí hậu. Các quy trình tái chế không được phân tích trong bản báo cáo, do vậy không có sự so sánh nào giữa tái chế với chôn lấp hoặc thiêu đốt. Các nghiên cứu khác cho thấy tái chế tạo ra ít khí thải nhà kính hơn. Tránh sử dụng tài nguyên thiên nhiên: Báo cáo không xem xét lợi ích của việc tránh sử dụng tài nguyên thiên nhiên do tái chế rác mang lại. Cứ một tấn sản phẩm chúng ta mua, cần có mười tấn vật liệu để sản xuất chúng. Ống khói và lò đốt rác liên quan tới ô nhiễm không khí. Tác động môi trường toàn cầu: Báo cáo chỉ đánh giá các tác động cục bộ gần những cơ sở xử lý chất thải. Sự phụ thuộc của Anh vào chôn lấp và đốt chất thải cũng có tác động toàn cầu như không góp phần làm hạn chế việc khai thác kim loại gây thiệt hại lớn tại các nước đang phát triển, do đó cũng phá huỷ đa dạng sinh học và sử dụng nhiều năng lượng, cùng tài nguyên nước. Việc tái chế nhiều kim loại hơn sẽ giảm được những tác động trên. Báo cáo trên được Viện Hàn lâm Khoa học quốc gia Anh xem xét lại hai lần và bị chỉ trích gay gắt do không có đủ dữ liệu. Trong lần xem xét thứ hai, Viện Hàn lâm cho biết: ''Điều quan trọng là mọi người sử dụng dữ liệu từ báo cáo nên cân nhắc đầy đủ tới tính... không chắc chắn vốn có của nó''! Bộ trưởng Morley thừa nhận sự chỉ trích của Viện Hàn lâm Khoa học rằng báo cáo chưa đánh giá đầy đủ tác động tới sức khoẻ, và cho biết chính phủ Anh đã yêu cầu... tiếp tục nghiên cứu! Dù sao, theo báo cáo, việc đốt rác sẽ thải ra nitơ oxít, hydro clo, dioxin và furan nhiều hơn so với các phương pháp xử lý rác khác. Đó cũng là nguồn gốc của các loại hạt độc hại. Thuỷ ngân bay ra từ các lò đốt chiếm 20% tổng lượng thuỷ ngân trong môi trường địa phương. Đốt chất thải và chôn lấp là những phương pháp quản lý rác có tiềm năng lớn nhất gây hại cho môi trường (đất, nước và chất lượng không khí).Tóm lại, theo "Những người bạn của Trái đất", việc đốt rác phá huỷ tài nguyên thiên nhiên, phá hoại nỗ lực tái chế, gây ô nhiễm không khí và ảnh hưởng tới sức khoẻ con người do phát thải khí và tro bụi độc hại. Tái chế là sự lựa chọn tốt nhất về mặt kinh tế và môi trường. Ngoài ra, nó có thể tạo ra nhiều việc làm hơn so với chiến lược đốt và chôn lấp. Minh Sơn (Tổng hợp)
|
|
|
Post by Robot on Oct 1, 2004 12:54:13 GMT -5
Nghe "rác" kể chuyện Tái chế rác công nghiệp thủ công như thế này đang gây hậu quả xấu hơn cho môi trường Keng..keng..keng..., tiếng kẻng rộn rã vào cuối giờ chiều mỗi ngày tại khắp ngõ xóm, đường phố báo hiệu đến giờ thu gom rác. Người có ý thức thì đã thành thói quen, cứ đến giờ quy định, tại nơi quy định là họ mang rác ra đổ, còn với những người thiếu ý thức thì họ vứt rác ở bất cứ nơi nào họ muốn. Hết xe này đến xe khác, từng núi rác "lăn bánh" rời thành phố, rác sẽ đi đâu về đâu...? Rác... đi đâu? về đâu?Chỉ tính riêng trong nội thành Hà Nội đã có khoảng hàng trăm khu vực tập kết và vận chuyển rác, với khối lượng rác khổng lồ này, hàng ngày thành phố đang phải gồng mình gánh chịu. Mỗi ngày toàn thành phố Hà Nội có khoảng từ 1600-1900 tấn rác được thu gom và xử lý. Theo dự kiến đến năm 2005, tổng lượng rác của Hà Nội lên đến 850.000 tấn.
Tại TPHCM, lượng rác thải lên tới 6000- 7000 tấn/ngày đêm, cứ sau mỗi năm, khối lượng rác lại tăng từ 10 – 15%. Rác đang là gánh nặng đối với Ngân sách Nhà nước khi phải chi ra hàng nghìn tỷ đồng mỗi năm cho việc xử lý. Khối lượng rác đang gia tăng nhanh chóng, các đô thị lớn, đặc biệt là Hà Nội và TPHCM đã phải sử dụng những khu vực có diện tích lớn ở ngoại thành để làm nơi chứa rác. Có thể nói, phương án chôn lấp rác mà chúng ta đang áp dụng tại hầu hết các bãi rác tập trung chưa phải là giải pháp tối ưu, công nghệ xử lý cũng không có gì đặc biệt, nhưng trong điều kiện còn khó khăn, đây được xem là một giải pháp tình thế. Thế nhưng nếu xét về lâu dài, thì cần phải có những phương án hiệu quả hơn trong việc xử lý, bởi cùng với tốc độ phát triển của đô thị là nguy cơ quá tải về các loại chất thải. Theo dự án, Khu liên hiệp xử lý chất thải Nam Sơn - Sóc Sơn - Hà Nội sẽ tiếp tục duy trì hoạt động đến năm 2020, nhưng ngay từ bây giờ, nếu không khẩn trương nghiên cứu và triển khai các giải pháp công nghệ xử lý thích hợp thì e rằng, bãi rác tập trung duy nhất này của Hà Nội sẽ phải đóng cửa sớm. Còn đối với TPHCM, nếu khối lượng rác cứ tiếp tục tăng như hiện nay, bên cạnh bãi Đông Thạnh đã phải đóng cửa, dự kiến đến 2005, bãi chôn lấp rác số 1 Tam Tân sẽ ngừng hoạt động, và tới năm 2007, bãi chôn lấp Gò Cát cũng chịu chung cảnh ngộ. Vậy là trong vòng 3 năm nữa, TPHCM sẽ phải đứng trước nguy cơ không còn nơi chứa rác. Câu hỏi đặt ra ở đây là liệu đối với các đô thị phát triển, giải pháp chôn lấp rác có nên duy trì lâu dài? Ông Đặng Dương Bình – Trưởng phòng quản lý môi trường và khí tượng thủy văn – Sở Tài nguyên Môi trường và nhà đất Hà Nội, cho biết: "Bên cạnh việc thu gom và đưa về bãi xử lý tập trung vẫn còn một lượng lớn chất thải đang hàng ngày hàng giờ đổ ra các hệ thống sông, hồ, ao. Mặc dù những năm gần đây, chúng ta đã kiểm soát và ngăn chặn được việc xả nước thải chưa xử lý ra sông từ các cơ sở sản xuất công nghiệp nhưng hậu quả để lại từ những năm trước, đến nay chúng ta vẫn đang phải khắc phục". Trước đây, những con sông ở Hà Nội được sử dụng như các nhà máy xử lý nước nhờ quá trình tuần hoàn tự nhiên, nhưng đến nay, chức năng đó gần như không còn nữa do lượng chất thải đổ xuống quá lớn. Thế nhưng, không chỉ có rác, bụi cũng là một nguy cơ gây ô nhiễm môi trường hết sức lo ngại. TS Nguyễn Khắc Kinh - Vụ trưởng Vụ thẩm định và đánh giá tác động môi trường – Bộ Tài nguyên và Môi trường, nói: "Vấn đề đáng báo động cũng đã phát sinh trong quá trình đô thị hóa, đó là bụi. Nguyên nhân chủ yếu là do chúng ta chưa kiểm soát tốt việc thi công các công trình xây dựng cũng như sự gia tăng của các loại phương tiện giao thông. Đường phố nào cũng tràn ngập bụi và cho đến nay, chưa có biện pháp hữu hiệu nào được đưa ra nhằm xử lý và hạn chế sự gia tăng của loại ô nhiễm này". Như vậy, có thể thấy rõ mức độ nguy hiểm và sự phức tạp của nguy cơ ô nhiễm môi trường từ các loại chất thải phát sinh trong cuộc sống. Phải nhìn nhận một thực tế rằng, những thứ mà chúng ta đã bỏ đi vẫn luôn đeo bám và đe doạ đến chất lượng cuộc sống và không có cách nào làm chúng biến mất hoàn toàn khỏi trái đất. Vì vậy, hãy nghĩ đến các giải pháp tích cực khi sống chung với rác!
|
|
|
Post by Robot on Oct 1, 2004 12:55:16 GMT -5
Rác không chỉ là ...rác ! Lâu nay, không ít người vẫn cho rằng, đã gọi là rác, là phế thải tức là những thứ bỏ đi, vô dụng và dường như sau khi vứt bỏ chúng thì không còn gì đáng phải lưu tâm. Xin hãy nghĩ lại! Bởi nếu biết cách, rác vẫn có khả năng sinh lợi và tái sử dụng.
Với những dây chuyền tái chế rác thành phân bón của Xí nghiệp xử lý chất thải nằm trên địa phận xã Tây Mỗ, huyện Từ Liêm, Hà Nội. Với công suất thiết kế 210 tấn/ngày, dây chuyền này đã xử lý được khoảng 12% tổng lượng rác thải của thành phố Hà Nội, góp phần giảm tải cho Khu liên hiệp xử lý chất thải Nam Sơn. Nguyên liệu ở đây chủ yếu là rác thải được thu gom từ các chợ nhằm tận thu được thành phần hữu cơ trong rác để sản xuất phân bón. Sau khi loại bỏ những tạp chất vô cơ như nilon, chai lọ thuỷ tinh..., rác chợ sẽ được hệ thống nghiền trộn, ủ lên men, khử mùi và xử lý để thành phân bón. Với sản lượng xử lý khoảng 60.000 tấn rác/năm, dây chuyền sẽ sản xuất ra được một lượng tương ứng là 13.500 tấn phân bón có hàm lượng chất hữu cơ cao, phục vụ cho sản xuất nông nghiệp. Điều đáng nói, tính ưu việt của dây chuyền công nghệ này không phải chỉ ở giá trị kinh tế khi cung ứng sản phẩm ra thị trường mà chính là ở việc giải quyết được một lượng rác thải tưởng chừng như bỏ đi, nay được tận dụng để tái chế một cách có hiệu quả.
Nằm trong khuôn khổ dự án cải thiện môi trường của thành phố Hà Nội, việc trang bị dây chuyền tái chế rác này là một mô hình cần được nhân rộng và phát huy hiệu quả. Tuy nhiên, mặc dù là dây chuyền hoàn toàn tự động nhưng do rác đầu vào không được phân loại nên trong quá trình hoạt động vẫn phải kết hợp cả lao động thủ công, khiến cho dây chuyền không được khép kín. Vì vậy, việc làm trước mắt là cần phải nghiên cứu những giải pháp để khi mở rộng dây chuyền, tránh tình trạng gây thêm ô nhiễm ngay trong quá trình sản xuất. Ông Đào Quang - Phó Giám đốc phụ trách kỹ thuật Xí nghiệp xử lý chất thải - Công ty Môi trường đô thị Hà Nội, cho biết: "Không chỉ được sản xuất thành phân bón, với sự góp sức của công nghệ, còn có thể làm ra nhiều sản phẩm hữu ích khác từ rác thải. Sau quá trình phân loại, nếu như rác hữu cơ được chế biến thành phân vi sinh thì các loại rác vô cơ như nilon sẽ được tận thu để tái sử dụng hoặc nghiên cứu tạo thành dạng vật liệu mới".
Sau quá trình phân loại tại Xí nghiệp xử lý chất thải, những loại rác như nilon sẽ được rửa sạch, cắt nhỏ, phơi khô và đem nghiền trộn với một số nguyên liệu khác rồi qua máy ép ở nhiệt độ cao, sản phẩm thu được sẽ là những tấm cốp pha dùng trong xây dựng hoặc những tấm ván, sau khi xử lý thêm về bề mặt có thể dùng đóng bàn, ghế, tủ với giá thành rẻ hơn nhiều so với các vật liệu khác. Có thể nói, đây không phải là công nghệ gì cao siêu nhưng đã đáp ứng được yêu cầu của thực tế và tính ứng dụng của đề tài rất thiết thực.
T.S Thái Duy Sâm - Viện trưởng Viện vật liệu XD – Bộ Xây Dựng, cho biết: "Công trình nghiên cứu tái chế nilon thành vật liệu xây dựng đã được nghiệm thu đề tài cấp Bộ, hiện nay đang chờ kết quả nghiệm thu đề tài cấp Nhà nước và vì thế, qui trình sản xuất mới chỉ gói gọn trong quy mô pilot, khả năng tái chế chỉ khoảng 500 kg nhựa phế thải/ca sản xuất. Trong khi tiềm lực về công nghệ của chúng ta không hề yếu kém, nhưng vấn đề xử lý chất thải nói riêng và công tác bảo vệ môi trường nói chung vẫn chưa đạt kết quả như mong muốn".
|
|
|
Post by Robot on Oct 1, 2004 12:55:53 GMT -5
Và những tồn tại
Xin không đề cập nhiều đến nguyên nhân tài chính. Vẫn biết rằng công tác quản lý và bảo vệ môi trường là một lĩnh vực khó khăn và rất tốn kém, nhưng nếu chúng ta tìm ra được những giải pháp hữu hiệu thì tài chính không phải là vấn đề số 1. Trước tiên, xin được đề cập đến những cơ sở pháp lý. Phải nói rằng, tuy chúng ta đã xây dựng được Luật bảo vệ môi trường và hàng loạt những văn bản pháp quy về lĩnh vực này nhưng trên thực tế những quy định luật pháp vẫn chưa được thể chế hóa một cách cụ thể, chi tiết, và như thế, một mặt, chúng ta vẫn đang loay hoay tìm cách giải quyết những tồn tại cũ, mặt khác lại phải đối phó với những vấn đề mới phát sinh. Đây có thể được xem là nguyên nhân lớn nhất khiến cho công tác quản lý môi trường chưa đạt hiệu quả cao.
Bên cạnh vai trò quản lý, đối với vấn đề xử lý chất thải, việc ứng dụng công nghệ là một nhu cầu cấp bách. Ở đây rất cần đến sự hợp tác chặt chẽ giữa các nhà quản lý và nhà khoa học. Nhờ có những định hướng, yêu cầu từ phía cơ quan quản lý môi trường, các nhà khoa học sẽ tiến hành nghiên cứu công nghệ, và như thế, các công trình khoa học sẽ đáp ứng đúng yêu cầu của cuộc sống. Ngược lại, với sự tham gia của khoa học, các nhà quản lý môi trường sẽ đưa ra những chính sách và biện pháp quản lý hữu hiệu và hợp lý.
Trở lại với Khu liên hiệp xử lý chất thải Nam Sơn của Hà Nội. Trước kia, khi chính quyền thành phố quyết định sử dụng diện tích hơn 83.000m2 của xã Hồng Kỳ, huyện Sóc Sơn làm bãi rác tập trung của thành phố, nếu không có những giải pháp xử lý môi trường kịp thời mà các nhà quản lý và các nhà khoa học đưa ra thì có lẽ, hoạt động của khu liên hiệp này sẽ khó có thể duy trì. Thử hình dung, mỗi ngày có hàng ngàn tấn rác đổ về đây, nếu không được xử lý, tình trạng môi trường sẽ ô nhiễm nghiêm trọng, ảnh hưởng đến sức khỏe người dân khu vực xung quanh. Với những biện pháp xử lý và khắc phục ô nhiễm như phun các chế phẩm sinh học chống phát tán mùi, chống ruồi..., môi trường của bãi rác cũng được cải thiện rất nhiều so với những năm trước. Vấn đề nảy sinh là tại các bãi chôn lấp thường phát sinh một khối lượng nước rỉ rác rất lớn, nhất là trong mùa mưa. Giải pháp được tính đến ngay từ đầu là phủ lớp vải địa kỹ thuật dưới đáy các hố chôn lấp để tránh nguy cơ thẩm thấu nước rác vào đất và mạch nước ngầm, sau đó bơm dẫn nước ra khu xử lý riêng trước khi thải ra ngoài môi trường.
GS.TS Đào Văn Lượng - Giám đốc Sở KH&CN TPHCM: "Ngoài ra, một vấn đề cũng rất quan trọng mà nếu thiếu nó, công nghệ dù có cao đến đâu cũng không thể ứng dụng được một cách hiệu quả. Đó là ý thức con người. Những năm qua, ý thức về vệ sinh môi trường của người dân tuy đã được nâng lên nhưng hiệu quả vẫn chưa đồng đều. Ngay tại các đô thị lớn, nơi được xem là có dân trí cao, có ý thức văn minh đô thị thì những cảnh tượng như thế này không phải là hiếm".
|
|
|
Post by Robot on Oct 1, 2004 12:56:08 GMT -5
Giải pháp
Tuyên truyền, vận động nhằm nâng cao ý thức người dân đối với vấn đề môi trường là giải pháp đầu tiên để từ đó mới có thể triển khai những giải pháp khác một cách hiệu quả. Khi người dân đã có ý thức trong việc giữ gìn vệ sinh môi trường thì cần nâng cao hơn nữa ý thức đó trong việc phân loại chất thải. Những dây chuyền tái chế rác sẽ hoạt động hiệu quả hơn nếu rác được phân loại ngay từ nguồn.
Bên cạnh đó, các đơn vị tham gia công tác bảo vệ môi trường cũng phải không ngừng nâng cao hiệu quả hoạt động của mình. Tại Hà Nội, có thể thấy rõ những nỗ lực đáng ghi nhận trong hoạt động của Công ty môi trường đô thị, trong đó, đóng góp không nhỏ là những cải tiến và đầu tư về phương tiện. Ông Lê Trung Dũng - Phó trưởng phòng tổ chức lao động - Công ty Môi trường đô thị Hà Nội, cho biết: "Xã hội hóa công tác bảo vệ môi trường với sự vào cuộc của nhiều thành phần kinh tế, công tác môi trường tỏ ra có hiệu quả hơn. Nếu như trước đây, các đơn vị công ích của Nhà nước thường chịu trách nhiệm quản lý và triển khai công tác này thì nay, sự tham gia của thành phần kinh tế tư nhân đã làm tăng tính cạnh tranh, buộc các đơn vị phải đồng loạt nâng cao chất lượng hoạt động của mình".
Trước tình hình các bãi chôn lấp sắp hết khả năng chứa rác, UBND thành phố HCM đã kết hợp với UBND tỉnh Long An xây dựng dự án thiết lập Khu liên hiệp xử lý chất thải rắn với diện tích 1760 ha tại Thủ Thừa - Long An. Điều đặc biệt là với quy mô lớn như vậy, nhưng lần đầu tiên, một đơn vị tư nhân đã mạnh dạn xin đứng ra chịu trách nhiệm thiết kế và vận hành toàn bộ Khu xử lý này. Mục tiêu của dự án nhằm giải quyết một cách cơ bản và bền vững vấn đề môi trường, đảm nhiệm việc xử lý khối lượng rác hiện tại cũng như lượng rác phát sinh trong tương lai cho cả TPHCM và tỉnh Long An trong thời gian từ 50 - 100 năm. Bên cạnh việc chôn lấp hợp vệ sinh, dự án còn tính đến phương án triển khai đồng loạt các hạng mục như chế biến rác thành phân vi sinh chất lượng cao, chuyển hóa khí biogas phát sinh từ rác thành năng lượng điện, triển khai công nghệ đốt và tái chế chất thải rắn... Bên cạnh đó, một đặc điểm nổi bật của dự án là lần đầu tiên tính đến phương thức vận chuyển rác bằng đường thuỷ từ TPHCM đến nơi xử lý ở Long An.
Với việc lựa chọn những công nghệ phù hợp, khả thi về mặt kỹ thuật, dự án đang được hội đồng nghiệm thu các cấp của TPHCM xem xét đánh giá và sẽ đưa ra kết luận cuối cùng trong thời gian sớm nhất. Nếu như dự án này được phê duyệt, TPHCM sẽ giảm bớt được gánh nặng về rác thải, và doanh nghiệp tư nhân thì có điều kiện tham gia một hoạt động công ích - bảo vệ môi trường. Ông Nguyễn Văn Đua - Phó Chủ tịch UBND TPHCM, khẳng định: Bảo vệ môi trường là trách nhiệm của toàn xã hội và rất cần thiết phải có sự phối hợp chặt chẽ giữa các cơ quan quản lý, các tổ chức và đơn vị nghiên cứu, các doanh nghiệp và bản thân mỗi người dân. Nhà nước đã có những nỗ lực trong việc thể chế hóa và đẩy mạnh xã hội hoá công tác bảo vệ môi trường, đồng thời tuyên truyền nâng cao ý thức người dân nhằm giải quyết những tồn tại và nâng cao hiệu quả của công tác quản lý, bảo vệ môi trường".
Công nghệ và đời sống
|
|
|
Post by Robot on Nov 24, 2004 12:49:29 GMT -5
Đừng để Việt Nam trở thành bãi rác www.vnexpress.net/Vietnam/Khoa-hoc/2004/11/3B9D8E27/rac.jpg[/img] Mỗi năm Việt Nam sản sinh trên 15 triệu tấn chất thải rắn, tức là trung bình mỗi người xả ra gần 2 tạ rác, trong đó phần lớn không được tiêu hủy an toàn. Đống rác khổng lồ này đang là nguy cơ đe dọa lớn với sức khoẻ cộng đồng và môi trường. Báo cáo Diễn biến Môi trường Việt Nam 2004 vừa công bố chiều nay, do Bộ Tài Nguyên Môi Trường, Ngân hàng Thế giới cùng Cơ quan Phát triển quốc tế Canada thực hiện, đã cho biết như vậy. Báo cáo nhấn mạnh chất thải rắn tập chung chủ yếu ở các đô thị. Vùng này có dân số chỉ chiếm 24% dân số của cả nước, nhưng lại phát sinh đến hơn 6 triệu tấn rác mỗi năm, bằng một nửa tổng lượng chất thải sinh hoạt của cả nước. Đồng thời, các chất thải ở đây cũng có thành phần nguy hại hơn, như pin, dung môi, nhựa, kim loại, thuỷ tinh..., là những thứ độc hại và khó phân huỷ. Dự báo đến năm 2010, sẽ có thêm khoảng 10 triệu cư dân sống trong các vùng đô thị, kéo theo sự gia tăng 60% chất thải sinh hoạt, còn chất thải nguy hại (như chất thải bệnh viện, công nghiệp và sử dụng thuốc trừ sâu) tăng lên 3 lần. Lượng rác thải phát sinh không ngừng tăng lên, song việc thu gom vẫn chưa được thực hiện hoàn toàn, khối lượng xử lý thì hầu như không đáng kể. Theo số liệu của Ngân hàng thế giới, chỉ có gần 3/4 lượng rác thải ở các đô thị được thu gom, và 1/5 ở nông thôn. Trong số 91 điểm tiêu hủy rác của cả nước, chỉ có 17 bãi rác là hợp vệ sinh, số còn lại thường là lộ thiên, gây ô nhiễm nghiêm trọng đất, nước mặt và nước ngầm. Các lò đốt rác thải y tế có công suất đủ để tiêu huỷ khoảng một nửa số rác thải y tế nguy hại trên cả nước, song do thiếu kinh phí vận hành và bảo dưỡng, các lò đốt này được hoạt động không đúng quy trình, làm tăng nguy cơ phát thải các khí dioxin và furan độc hại. Các chuyên gia cho biết để cải thiện tình trạng này, bên cạnh việc nâng cao nhận thức cộng đồng và áp dụng sản xuất sạch hơn, Việt Nam cần mở rộng việc áp dụng các biện pháp khuyến khích về kinh tế, dựa trên nguyên tắc "người gây ô nhiễm phải trả tiền", từ đó sẽ tiết kiệm đáng kể nguồn kinh phí. Ước tính, nếu giảm được 10% lượng chất thải phát sinh, mỗi năm chúng ta sẽ tiết kiệm được 200 tỷ đồng cho hoạt động xử lý rác thải sinh hoạt và 130 tỷ đồng cho xử lý rác y tế. Theo ông Mai Ái Trực, Bộ trưởng Tài nguyên và Môi trường, để giải quyết được lượng rác khổng lồ như hiện nay, cần thực hiện đồng bộ 3 biện pháp: giảm thiểu việc tạo ra chất thải càng nhiều càng tốt, tái sử dụng chất thải đó và tái chế chất thải. Thực hiện tốt hai biện pháp sau sẽ là nguồn lực để bảo tồn tài nguyên thiên nhiên nước ta. Còn ông Klaus Rohland, Giám đốc Quốc gia Ngân hàng Thế giới tại Việt Nam, thì nhận định: "Điều quan trọng là phải tạo cho người dân ý thức được rằng không phải chất thải cứ ra khỏi nhà mình là đã biến mất. Nó cần được quản lý, chôn lấp và xử lý hợp lý vì có những loại rác thải rất khó phân huỷ, tồn tại rất lâu trong môi trường, và gây ô nhiễm cho môi trường". Thuận An
|
|
|
Post by ntdoantrang on Jan 10, 2006 1:37:46 GMT -5
Việc xây dựng nhà máy xử lý rác không phải là chuyện mới mẻ nhưng thật không dễ để xác định cơ sở cần thiết cho việc lập dự án. Post lên đây Tr rất mong diễn đàn góp ý cho. Về nhu cầu sử dụng đất cho các hạng mục công trình, nhu cầu về cơ sở hạ tầng... làm sao xác định được "lượng" bao nhiêu là đủ, là phù hợp cho từng quy mô xử lý? Những báo cáo Tr tham khảo được chỉ đề xuất những yếu tố này một cách cụ thể mà không đề cập đến một cách thức xác định nào (!?) Về chi phí đền bù đất đai, mua sắm trang thiết bị, chi phí tư vấn, đơn giá và định mức xây dựng cơ bản... không biết dựa trên cơ sở nào Về chi phí xử lý rác: cách tính... Nói về công nghệ xử lý, những ưu khuyết điểm và "bản chất" của quy trình xử lý thì không ít tài liệu tham khảo. Nhưng bắt tay vào thử lập một báo cáo nghiên cứu tiền khả thi (FPS: Pre-Feasible Study) hay báo cáo khả thi cho một dự án xây dựng nhà máy xử lý rác với một quy mô cụ thể thì Waiting for your reply... doantrang,
|
|
|
Post by Maika on Jul 18, 2006 15:28:40 GMT -5
Ko biết Trang ðang nói bãi rác hay nói nhà máy ðốt rác, hay xl rác bằng công nghệ khác...
có lẽ theo mình hầu hết là ði thảm khảo ở các nýớc ði trýớc về vấn ðề này. Ví dụ: ðặt chiến lc quản lý rác trong 5 nãm chẳng hạn, lýợng rác thải hàng ngày, công nghệ bãi rác, tốc ðộ phân hủy, trọng lýợng riêng của rác khi ðc nén, thời gian sử dụng bãi rác, từ ðó sẽ tính ra diện tích cần. Và dĩ nhiên còn có vốn ðầu tý, diện tích ðất sẵn có phù hợp cho thiết lập bãi rác.
Chi phí ðền bù ðất ðai có lẽ phải nói ðến: a)loại vốn ðầu tý, ðầu tý cho lợi ích công công sẽ khác với ðầu tý kinh doanh, cái này quá rõ ràng. b) hỗ trợ từ chính phủ c)chiến lc quy hoạch ðất trong khu ðc phép xây dựng nhà máy XL rác
Còn ðịnh mức xây dựng thì...mình thua...hihihi !
|
|